Bia tưởng niệm các chiến sĩ Đội văn công Trung đoàn 148.
Trong Hồi ký của ông Đỗ Tùng, người duy nhất của Đội văn công Trung đoàn 148 còn sống sót có viết: Khoảng 3 giờ sáng ngày 15/5/1952, hàng trăm tên phỉ từ Si Ma Cai kéo về khu vực Nàn Ma cướp, phá. Chúng chia thành nhiều toán, lùng sục khắp thôn bản, trong đó 1 toán phát hiện căn nhà ông Giàng Seo Dìn có các chiến sỹ đội văn công đang nghỉ tại đó và chúng tổ chức đánh úp. Lúc đó, đội văn công chỉ có 1 súng tiểu liên, 2 súng trường và dao, gậy nhưng các anh vẫn xông ra đánh trả toán phỉ nhằm mở “đường máu” phá vòng vây thoát ra ngoài, nhiều tên phỉ đã bị các anh tiêu diệt. Nhưng lực lượng của đội mỏng, vũ khí đạn dược hết nên nhiều chiến sỹ đã hy sinh, một số đồng chí thoát ra ngoài. Tuy nhiên do trời tối, sức yếu lại không thông thuộc địa hình nên các anh đã bị bọn phỉ bắt lại. Trưa hôm sau, tại bờ suối chảy qua thôn Nàn Ma, bọn phỉ đã mang 4 chiến sỹ văn công còn sống sót ra xử bắn. Trước họng súng của bọn phỉ, các anh đã hát vang lời ca bất khuất và anh dũng hy sinh.
Đến với Nàn Ma hôm nay, vẫn còn đó nền ngôi nhà ông Giàng Seo Dìn, còn đó hố sâu hình phễu (nơi phỉ ném xác 7 anh chị em đội văn công) và những câu chuyện không bao giờ dứt của nhân dân về tội ác của phỉ, về Đội văn công Trung đoàn 148 giàu lòng dũng cảm. Trên mảnh đất các chiến sĩ nằm lại đã hơn nửa thế kỷ, ngày nay đã cho những mùa trái ngọt lành với trái mận hậu nổi tiếng toàn quốc, với những giống bò vàng, lợn lông hung to nhất, có sức sống sinh sản mãnh liệt và cũng “ngon” nhất trên mảnh đất miền Tây Xín Mần.